“Yếu quá.” Phương Hưu nhìn những người Lý Tưởng Hương bị kéo đến trước mặt mình, không khỏi hơi thất vọng: “Dù các ngươi có sở hữu sức mạnh của Bỉ Ngạn Hắc Liên vẫn quá yếu.”
Richard đang vùng vẫy liền kinh hãi: “Ngươi… ngươi biết tên thật của Hoa Thần!”
Hồng Mân Côi sợ đến cực điểm, như nắm được cọng rơm cứu mạng, vội hét lên: “Ngươi đã biết về Hoa Thần, thì hãy mau thả chúng ta ra. Ta nói cho ngươi biết, chúng ta là Hoa Thần thần sứ, nếu ngươi giết chúng ta, Hoa Thần sẽ không tha cho ngươi đâu.”